“Era of Good Feeling” là một thời kỳ tương đối ngắn trong lịch sử Hoa Kỳ (từ 1815 đến 1825) khi nước Mỹ có cảm giác đồng thuận và thịnh vượng trong nước sau chiến tranh 1812 và trước khi các mâu thuẫn chính trị và kinh tế nảy sinh trong thập niên 1820. Thời kỳ này được gọi là “Era of Good Feeling” bởi vì nó được cho là một thời kỳ hài lòng và ổn định, với sự thống nhất trong chính trị và kinh tế của đất nước. Tuy nhiên, thực tế là thời kỳ này không phải là hoàn toàn thống nhất và có rất nhiều bất đồng chính trị và xung đột nảy sinh ở cấp độ địa phương và quốc gia.
Tham khảo:
- “Work through channels” nghĩa là gì?
- “Drive me bananas” nghĩa là gì?
- “To little purpose” nghĩa là gì?
Ví dụ về “Era of Good Feeling”:
“During the Era of Good Feeling, which lasted from 1815 to 1825, the United States experienced a period of relative peace and prosperity. The country emerged from the War of 1812 with a sense of unity and optimism, and the economy began to flourish. The government, led by President James Monroe, implemented policies that promoted economic growth and expansion, including the Monroe Doctrine, which asserted American dominance in the Western Hemisphere. This era was marked by a sense of national pride and a belief in American exceptionalism, as the country continued to expand and solidify its place in the world.”
Dịch: “Trong thời kỳ ‘Era of Good Feeling’ kéo dài từ 1815 đến 1825, Hoa Kỳ đã trải qua một giai đoạn tương đối yên bình và thịnh vượng. Nước Mỹ đã vượt qua Chiến tranh 1812 với một cảm giác thống nhất và lạc quan, và nền kinh tế bắt đầu phát triển. Chính phủ, do Tổng thống James Monroe lãnh đạo, thực hiện các chính sách thúc đẩy tăng trưởng kinh tế và mở rộng, bao gồm Tuyên ngôn Monroe khẳng định sự ưu thế của Mỹ ở Bán cầu Tây. Thời kỳ này được đánh dấu bởi sự tự hào quốc gia và niềm tin vào sự đặc biệt của Mỹ, khi đất nước tiếp tục mở rộng và củng cố vị trí của mình trong thế giới.”